购买
下载掌阅APP,畅读海量书库
立即打开
畅读海量书库
扫码下载掌阅APP

十六、哭竹生笋 shí liù kū zhú shēng sǔn

[吴]孟宗,字恭武,少丧父,母老病笃,冬月思笋煮羹食。宗无计可得,乃往竹林,抱竹而哭。孝感天地,须臾地裂,出笋数茎,持归作羹奉母。食毕病愈。 wú mèng zōng zì gōng wǔ shào sàng fù mǔ lǎo bìng dǔ dōng yuè sī sǔn zhǔ gēng shí zōng wú jì kě dé nǎi wǎng zhú lín bào zhú ér kū xiào gǎn tiān dì xū yú dì liè chū sǔn shù jīng chí guī zuò gēng fèng mǔ shí bì bìng yù.

滴泪朔风寒,萧萧竹数竿。 dī lèi shuò fēng hán xiāo xiāo zhú shù gān.

须臾冬笋出,天意报平安。 xū yú dōng sǔn chū tiān yì bào píng ān.

孟宗:字恭武,三国时吴国江夏人。少从师李肃,其母作大被,接待来家的贫苦同学。后魏吴令,官至司空。

朔风:寒风,冬天的风。

孟宗,字恭武,年少丧父,母亲年老病重,冬天的时候想喝笋汤。正值严冬,没有鲜笋,孟宗无计可施,去山林中,抱竹而哭,孝感天地,忽然间地面裂开,长出数根笋, 孟宗拿回去给母亲做笋汤,母亲喝了后果然病愈。 mèng zōng zì gōng wǔ nián shào sàng fù mǔ qīn nián lǎo bìng zhòng dōng tiān de shí hou xiǎng hē sǔn tāng zhèng zhí yán dōng méi yǒu xiān sǔn mèng zōng wú jì kě shī qù shān lín zhōng bào zhú ér kū xiào gǎn tiān dì hū rán jiān dì miàn liè kāi zhǎng chū shù gēn sǔn mèng zōng ná huí qu gěi mǔ qīn zuò sǔn tāng mǔ qīn hē le hòu guǒ rán bìng yù.

滴泪朔风寒,萧萧竹数竿。 dī lèi shuò fēng hán xiāo xiāo zhú shù gān.

须臾冬笋出,天意报平安。 xū yú dōng sǔn chū tiān yì bào píng ān. peZ3t3cSDpof2SrSyqJFhi5tO6Tn6EJgdDJ1rXog6WWisdKwmt81Tfhwddf/iB/C

点击中间区域
呼出菜单
上一章
目录
下一章
×