丙子送春 bǐng zǐ sòng chūn
送春去,春去人间无路。秋千外,芳草连天,谁谴风沙暗南浦。依依甚意绪。漫忆海门飞絮。乱鸦过、斗转城荒,不见来时试灯处。 sòng chūn qù chūn qù rén jiān wú lù qiū qiān wài fāng cǎo lián tiān shuí qiǎn fēng shā àn nán pǔ yī yī shèn yì xù màn yì hǎi mén fēi xù luàn yā guò dǒu zhuǎn chéng huāng bú jiàn lái shí shì dēng chù.
春去谁最苦。但箭雁沉边,梁燕无主,杜鹃声里长门暮。想玉树凋土,泪盘如露。咸阳送客屡回顾,斜日未能度。 chūn qù shuí zuì kǔ dàn jiàn yàn chén biān liáng yàn wú zhǔ dù juān shēng lǐ cháng mén mù xiǎng yù shù diāo tǔ lèi pán rú lù xián yáng sòng kè lǚ huí gù xié rì wèi néng dù.
春去尚来否。正江令恨别,庚信愁赋,苏堤尽日风和雨。叹神游故国,花记前度。人生流落,顾孺子,共夜语。 chūn qù shàng lái fǒu zhèng jiāng lìng hèn bié gēng xìn chóu fù sū dī jǐn rì fēng hé yǔ tàn shén yóu gù guó huā jì qián dù rén shēng liú luò gù rú zǐ gòng yè yǔ. 9SYMKax+t81HM0/1NTYT+pxUGhllGZZbcPBPQRDZmwHFu21wIGZgDeK1sGMrpL9a