咏梅 yǒng méi
驿外断桥边,寂寞开无主。已是黄昏独自愁,更著风和雨。 yì wài duàn qiáo biān jì mò kāi wú zhǔ yǐ shì huáng hūn dú zì chóu gèng zhuó fēng hé yǔ.
无意苦争春,一任群芳妒。零落成泥碾作尘,只有香如故。 wú yì kǔ zhēng chūn yī rèn qún fāng dù líng luò chéng ní niǎn zuò chén zhǐ yǒu xiāng rú gù. 2KkcTMx1/tIHUZ+t+u3EMQFulfrRsaJ07yUGdcZCjyPHfzGA7fF9Gi8Qi3YRkSdy