汴京赐宴闻教坊乐有感 biàn jīng cì yàn wén jiào fáng yuè yǒu gǎn
凝碧旧池头,一听管弦凄切。多少梨园声在,总不堪华发。 níng bì jiù chí tóu yī tīng guǎn xián qī qiè duō shǎo lí yuán shēng zài zǒng bù kān huá fà.
杏花无处避春愁,也傍野烟发。惟有御沟声断,似知人呜咽。 xìng huā wú chù bì chūn chóu yě bàng yě yān fā wéi yǒu yù gōu shēng duàn sì zhī rén wū yè. Ed8ALLbKwu1oKovSvLLR+gF2BA6STby3UO1ZzOR+zsxdp7KdsqlU2j0UtA8dH0Mt