三年谪宦此栖迟,万古惟留楚客悲。 sān nián zhé huàn cǐ qī chí wàn gǔ wéi liú chǔ kè bē.
秋草独寻人去后,寒林空见日斜时。 qiū cǎo dú xún rén qù hòu hán lín kōng jiàn rì xié shí.
汉文有道恩犹薄,湘水无情吊岂知? hàn wén yǒu dào ēn yóu bó xiāng shuǐ wú qíng diào qǐ zhī.
寂寂江山摇落处,怜君何事到天涯! jì jì jiāng shān yáo luò chù lián jūn hé shì dào tiān yá. PPS4NYVp3MmSwIuSi5Ak+wfETz8YVdlfHS7ihebspoHVBxQY2+/Tu8pKHzP4WfX7