摇落深知宋玉悲,风流儒雅亦吾师。 yáo luò shēn zhī sòng yù bēi fēng liú rú yǎ yì wú shī.
怅望千秋一洒泪,萧条异代不同时。 chàng wàng qiān qiū yī sǎ lèi xiāo tiáo yì dài bù tóng shí.
江山故宅空文藻,云雨荒台岂梦思! jiāng shān gù zhái kōng wén zǎo yún yǔ huāng tái qǐ mèng sī.
最是楚宫俱泯灭,舟人指点到今疑。 zuì shì chǔ gōng jù mǐn miè zhōu rén zhǐ diǎn dào jīn yí. PE9Q3NdCUzBq4fDs1zz9H5sd90D7FNOt+DznDk6tTkbhJHOF/mZUXcmTgS+zHXKb