剑外忽传收蓟北,初闻涕泪满衣裳。 jiàn wài hū chuán shōu jì běi chū wén tì lèi mǎn yī cháng.
却看妻子愁何在,漫卷诗书喜欲狂。 què kān qī zǐ chóu hé zài màn juǎn shī shū xǐ yù kuáng.
白日放歌须纵酒,青春作伴好还乡! bái rì fàng gē xū zòng jiǔ qīng chūn zuò bàn hǎo huán xiāng.
即从巴峡穿巫峡,便下襄阳向洛阳。 jí cóng bā xiá chuān wū xiá biàn xià xiāng yáng xiàng luò yáng. PE9Q3NdCUzBq4fDs1zz9H5sd90D7FNOt+DznDk6tTkbhJHOF/mZUXcmTgS+zHXKb