故关衰草遍,离别正堪悲! gù guān shuāi cǎo biàn lí bié zhēng kān bēi.
路出寒云外,人归暮雪时。 lù chū hán yún wài rén guī mù xuě shí.
少孤为客早,多难识君迟。 shǎo gū wéi kè zǎo duō nàn shí jūn chí.
掩泣空相向,风尘何所期? yǎn qì kōng xiāng xiàng fēng chén hé suǒ qī. ldojOTFbQLzbGCD1EA+53AICbY7ZxvfleyTB15wUeurciSmStceMVQGZttMA4gp3