购买
下载掌阅APP,畅读海量书库
立即打开
畅读海量书库
扫码下载掌阅APP

哭竹生笋

kū zhú shēng sǔn

孟宗是三国时期人,在他很小的时候父亲就去世了,跟年老病重的母亲相依为命,对母亲照顾得十分周到。 mèng zōng shì sān guó shí qī rén zài tā hěn xiǎo de shí hou fù qīn jiù qù shì le gēn nián lǎo bìng zhòng de mǔ qīn xiāng yī wéi mìng duì mǔ qīn zhào gù de shí fēn zhōu dào.

一年冬天,非常寒冷,孟母突然病了,孟宗很着急地问:“母亲,你想吃什么?”孟母说:“我只想喝一碗新鲜的笋汤。”孟宗听完,马上跑到屋后的竹园,四处挖掘,希望能找到竹笋。 yī nián dōng tiān fēi cháng hán lěng mèng mǔ tū rán bìng le mèng zōng hěn zháo jí de wèn mǔ qīn nǐ xiǎng chī shén me mèng mǔ shuō wǒ zhǐ xiǎng hē yī wǎn xīn xiān de sǔn tāng mèng zōng tīng wán mǎ shàng páo dào wū hòu de zhú yuán sì chù wā jué xī wàng néng zhǎo dào zhú sǔn.

可是在冬天,哪里有竹笋呢?孟宗急得大哭起来。他的眼泪一滴一滴地掉在雪地上,眼泪融化了雪,地上长出了嫩绿的笋。他赶紧把笋挖出来,回家做了一碗笋汤,孟母喝了汤,病就全好了。 kě shì zài dōng tiān nǎ li yǒu zhú sǔn ne mèng zōng jí de dà kū qǐ lai tā de yǎn lèi yī dī yī dī de diào zài xuě dì shang yǎn lèi róng huà le xuě dì shang zhǎng chū le nèn lǜ de sǔn tā gǎn jǐn bǎ sǔn wā chū lái huí jiā zuò le yī wǎn sǔn tāng mèng mǔ hē le tāng bìng jiù quán hǎo le.

后人有诗云:“泪滴朔风寒,萧萧竹数竿。须臾冬笋出,天意报平安”。 hòu rén yǒu shī yún lèi dī shuò fēng hán xiāo xiāo zhú shǔ gān xū yú dōng sǔn chū tiān yì bào píng ān. 8LJ8tK94athaZCzh5GpfYwQ+Ro2ehdYAqsN7hercgZXx7bztToLge2ROqjywecpm

点击中间区域
呼出菜单
上一章
目录
下一章
×